0

Bản nhạc bị lãng quên-chương mở đầu

Tác giả: Tiểu Lạc

Chương mở đầu

…Minh tỉnh dậy, mí mắt nặng trĩu nâng lên, khẽ liếc nhìn xung quanh. Một căn phòng kiểu cổ xưa với rèm nhung mành ngọc xa hoa, vật dụng khảm vàng nạm ngọc tinh tế. Tất cả đều toát lên vẻ mỹ lệ quyền quý dưới sự phản quang của vật dụng kim ngân và những giá nến thơm bày trí khắp phòng.

Đây là đâu?

Minh ngẩn ra ngắm nhìn, cơ thể tự nhiên ngồi dậy, khoé miệng khẽ nhấc lên, cầm một tấm chăn mỏng tiến về phía người mặc cẩm bào đang gục xuống mặt bàn gần đó. Đây không phải là cơ thể của Minh, cô không điều khiển được nó. Minh_đúng hơn là chủ cơ thể này khẽ thở dài, đưa tay vén nhẹ lọn tóc loà xoà trước mặt và hôn nhẹ lên trám người kia, một giọt lệ ấm nóng rơi xuống từ khoé mắt, trào lên trong Minh thứ xúc cảm kì lạ, hòa quyện giữa ấm áp, một chút bi thương và nuối tiếc. Nước mắt làm che khuất tầm nhìn nhưng với vóc dáng ấy, Minh đoán đó là một người con trai, người mà chủ cơ thể này rất yêu thương.
Mùi máu tanh tưởi bỗng dâng lên trong cổ họng, Minh ôm ngực khuỵu xuống, phun ra một bụm máu đỏ thẫm.
Khung cảnh tối sầm lại.
Minh lịm đi…

Minh tỉnh dậy. Thật sự. Trong căn phòng của mình với cái gối thấm đầy nước mắt bên cạnh.
Mộng.
Một giấc mộng kì lạ với cảm giác thực đến nhói lòng…

1

Định mệnh – văn án

Tên: Định mệnh
Tác giả: Tiểu Lạc
.
.
.
văn án

Tôi là ai?
Tôi từ đâu đến?
Đó là những câu hỏi mà có lẽ tôi không bao giờ lí giải được.
Còn đọng lại trong tôi là những giấc mơ mập mờ tua lại những mảnh kí ức vụn vỡ. Một người con trai và một người con gái. Long và Vân.
Người con trai tên Long kia là ai?
Tôi có phải người con gái tên Vân kia?

Quá nhiều câu hỏi!
Quá nhiều điều thắc mắc!

Có ai…
…có ai có thể cho tôi biết…

TÔI LÀ AI

.
.